Hiển thị các bài đăng có nhãn kỹ năng sống. Hiển thị tất cả bài đăng

Cảnh giới cao nhất của đời người kỳ thực là 2 chữ 'giả khờ'

Cảnh giới cao nhất của đời người kỳ thực là 2 chữ 'giả khờ'

Người khờ khạo, thường không thích thể hiện bản thân, như thế có thể tránh được tai họa không đáng có. Ngốc nghếch một chút, lại có thể giữ được ân tình, có thể bao dung độ lượng, thì cuộc sống mới thanh thản an vui.

1. Trí tuệ giữ mình: Trong lòng hiểu rõ, ngoài mặt hồ đồ 

Làm người, cảnh giới cao chính là giống kẻ khờ, rõ ràng cái gì cũng biết, nhưng lại biểu lộ giống như kém cỏi. Loại người này không thích khoa trương, không tỏ ra tài trí hơn người, luôn bình dị gần gũi, như vậy trái lại, lại được mọi người yêu thích.

Xã hội hiện nay thật giả lẫn lộn, lòng người trắng đen khó đoán. Dù bạn thực sự là người thông minh, nhưng một khi thể hiện ra, sẽ lập tức sẽ bị người khác đố kỵ.

Một người thích khoe khoang, có thể vì muốn đề cao bản thân, vì hư vinh, muốn nở mày nở mặt…, nhưng khi bạn làm điều đó ở chốn quan trường hoặc tại nơi làm việc, tất sẽ bị mọi người xa lánh. Như vậy, nếu cứ thích gì làm nấy, đó là hành động thông minh hay là gây họa?

2. Trí tuệ nói chuyện: Đừng dùng miệng lưỡi sắc bén để luận bàn khuyết điểm của người

Người ta vẫn thường nói: “Họa từ miệng mà ra”, từ xưa đến nay, số người vì cái miệng mà mang họa không phải là ít. Nhiều người thích khoe khoang tài ăn nói sắc bén, thích bàn luận tốt xấu về người, bàn luận chuyện thị phi… thì tai họa là điều sớm muộn. Nhưng cũng có người, chỉ vì một câu nói vô tình, bị đồn thổi, cắt câu lấy nghĩa, mà gây nên mối hận thiên thu.

Cho nên, nếu ngay từ đầu nói chuyện có thể suy xét cẩn trọng, chẳng phải sẽ tránh được rất nhiều phiền não sao? Cách đối nhân xử thế, không được quên “Họa từ miệng mà ra”.

3. Trí tuệ nhẫn nại: Lấy tĩnh chế động, lấy lui làm tiến 

Anh hùng thực sự, có thể co có thể duỗi. Không ai có thể cả đời đều thuận lợi, cho nên, lúc đắc ý có thể hãnh diện, nhưng không được quá cao ngạo; lúc thất ý càng không thể để tinh thần sa sút, cần tích lũy năng lượng, chờ đợi thời cơ, thua keo này ta bày keo khác.

Trong lúc nhẫn chịu, có thể nếm trải bao dư vị của nhân sinh, lấy khổ làm vui, lấy tĩnh chế động, lấy lui làm tiến.

4. Trí tuệ bao dung: Dĩ hòa vi quý, tha thứ rộng lượng 

Khờ khạo là một loại độ lượng, dĩ hòa vi quý, có thể xem nhẹ mọi chuyện. Làm người, có thể tha thứ được cho ai thì nên tha thứ, có thêm một người bạn, chính là có thêm một con đường.

Bao dung người khác, cũng là vì mình mà lưu giữ ân tình. Biển chứa trăm sông, bởi vì bao dung mà trở thành rộng lớn. Người có bao dung, thì mưu sự mới dễ thành.

5. Trí tuệ làm người: Bề ngoài khờ dại, nội tâm thông suốt 

Người quá xét nét thì không có bạn, cho nên làm người không thể quá khôn khéo, quá so đo. Bình thường hồ đồ một chút, cho người khác một khoảng không gian, cũng là cho mình một bầu trời rộng lớn.

Đương nhiên, biểu hiện ra có thể hồ đồ, nhưng trong nội tâm cần rõ ràng minh bạch, lúc nào cũng phải điều chỉnh chính mình, phóng tầm mắt ra xa, đừng nhắm vào khuyết điểm của người khác, phải hiểu được chịu thiệt một chút mới đắc được những thứ to lớn.

6. Trí tuệ sinh tồn: Linh hoạt ứng biến, cẩn trọng, thong dong 

Một người đi bái kiến vị thiền sư, vì cửa thiền viện rất thấp, anh ta không chú ý, kết quả đã bị đụng đầu.

Thiền sư nói với anh ta: “Muốn không bị đụng đầu, thì trước hết phải học được cách cúi đầu”.

Cách đối nhân xử thế cũng là như thế.

7. Trí tuệ giao tiếp: Thông tuệ mà giả khờ, kết duyên rộng rãi 

Trong giao tiếp giữa người với người, thật thật giả giả, không ai có thể tranh biện rõ ràng được. Lời của người khác, có lúc đúng, có lúc lại không.

Người tinh thông lại giả hồ đồ, chính là đối với ai cũng có thể xem là bằng hữu, thậm chí đó là người đã mạo phạm mình, cũng có thể mỉm cười đối mặt. Không tính toán so đo, sẽ tránh được rất nhiều xung đột, cũng lại có thể gặp được nhiều người hữu duyên.

8. Trí tuệ xử thế: Cố ý yếu thế, giả bộ hồ đồ 

Ngựa có lúc mất móng, người có lúc trượt chân. Cách đối nhân xử thế, lẽ nào có thể không cẩn thận? Ngã nhẹ đau nhẹ, ngã nặng thì không chỉ là đau, còn kèm theo thương tích. Phải hiểu là, ngay từ đầu đã cố ý yếu thế, giả bộ hồ đồ, như vậy chẳng phải có thể tránh được việc trèo cao ngã đau sao?

Theo: Mạng Thư Viện.

Điều tôi muốn biết...


Tôi không quan tâm bạn mưu sinh thế nào mà chỉ muốn biết bạn khao khát điều gì và có dám mơ ước đạt được điều mình đang khao khát không...

Tôi không quan tâm bạn bao nhiêu tuổi mà chỉ muốn biết bạn có dám như một kẻ ngốc liều mình vì tình yêu, vì những ước mơ và vì một chuyến phiêu lưu để được tồn tại trong cuộc đời này không...

Tôi không cần biết điều gì mới phù hợp với ước mơ của bạn mà chỉ muốn biết bạn đã dám đối mặt với nỗi đau bị cuộc đời dối trá hay lại khép chặt lòng mình vì e sợ lại một nỗi đau khác...

Tôi muốn biết bạn có dám ngồi lại với nỗi đau của tôi hay của chính bạn; có dám khiêu vũ thật điên cuồng để sự say mê tràn ngập đến tận đầu ngón tay và ngón chân của mình mà không cần phải e dè giữ ý, phải thực tế hay phải luôn nhớ đến những giới hạn của con người...

Tôi không quan tâm câu chuyện bạn kể có thật hay không mà chỉ muốn biết bạn có dám làm thất vọng người khác để thành thật với bản thân mình... Liệu bạn có thể chịu đựng bị kết tội phản bội mà vẫn không phản bội lại chính nhân cách của mình... Liệu bạn sẽ trung thực và vì thế sẽ đáng được tin cậy chứ...

Tôi muốn biết liệu bạn có nhận ra vẻ đẹp dù cho hằng ngày nó chẳng hề xinh đẹp, và liệu bạn có thể quyết định cuộc đời mình mà không cần sự hiện diện của Chúa...

Tôi muốn biết liệu bạn sẽ chịu đựng được thất bại của lẫn bạn và tôi, đứng bên bờ hồ mà hét vang đến tận trời cao là “có”...

Tôi muốn biết liệu bạn có thể thức dậy dù sau đêm dài đau khổ, thất vọng, kiệt sức và rã rời mà làm những gì phải làm cho các con của bạn không...

Tôi không quan tâm bạn là ai hay làm sao đến được đây. Tôi chỉ muốn biết liệu bạn có thể sát cánh cùng tôi trong lửa đỏ và sẽ không chùn bước thoái lui...

Tôi không quan tâm bạn đã học ở đâu, những gì và của ai. Tôi chỉ muốn biết liệu bạn có thể một mình đối diện với bản thân chân thật như người bạn bạn có bên mình trong những giây phút đơn độc...

Theo Cà phê sáng.

Nếu đã cùng nhau trải qua những điều sau đây, hai bạn đã sẵn sàng để tiến đến hôn nhân


Nếu đã từng cùng nhau trải qua những điều này, vậy thì các bạn đã sẵn sàng cho việc về chung một nhà rồi đấy, còn lăn tăn gì mà không bước vào cánh cửa hạnh phúc kia.

1. Hai người ở bên nhau, cho dù có thường xuyên đấu võ miệng, hay đã từng cãi vã, nhưng không bao giờ buông tay, luôn có một người thỏa hiệp trước.

2. Có những lúc chẳng muốn làm gì cả, chỉ muốn ôm đối phương, tham lam hít hà mùi hương độc nhất vô nhị của người ấy.

3. Cùng dạo phố, cùng mua quần áo, cùng chơi game, cùng đi ngủ.

4. Cho dù đi tới đâu, cũng có thể yên tâm nghỉ ngơi, bởi bờ vai của người ấy luôn ở đó.

5. Từng đến nhà nhau, từng đến gặp phụ huynh của nhau. Hơn nữa luôn chung sống rất tốt, cùng được cha mẹ hai bên yêu mến.

6. Sau khi sống chung, hai người cùng nhau đi làm rồi cũng nhau tan sở, sau khi tan làm ở bên nhau rất hòa hợp. Hai bên phân chia việc nhà rất tốt, cùng nấu cơm, cùng ăn cơm, cùng rửa bát.

7. Sau khi ăn xong hai người tựa vào nhau, chàng ôm nàng cùng trò chuyện hoặc cùng xem TV. Hai người thường tay nắm tay cùng nhau ra ngoài đi dạo.

8. Hai bên cùng không bao giờ từ bỏ đối phương, khi đối phương có vấn đề gì sẽ đến tìm bạn ngay. Quan tâm nhau, nhớ nhung nhau.

9. Hai người đều rất yên tâm về nhau, không bao giờ lo người kia ngoại tình hoặc trốn tránh, rất yên tâm để người kia làm việc mà người ấy thích.

Chắc hẳn tất cả các cặp vợ chồng đều đã trải qua những điều này trước khi làm đám cưới, bởi những hành động tưởng chừng như đơn giản ấy, thực tế là dáng vẻ chân thực, đời thường nhất của tình yêu. Ngọt ngào và ấm áp vô cùng. Nếu hai bạn đã từng cùng nhau làm những điều trên, vậy thì hai bạn đã sẵn sàng về chung một nhà rồi đó, hãy luôn trân trọng người bên cạnh mình nhé, chúc các bạn hạnh phúc.

Nguồn: Mạng Thư Viện.

Cổ nhân chỉ dạy cách nhìn người vô cùng hữu dụng


Nhìn người là một môn nghệ thuật, từ xưa đến nay những trường hợp nhờ nhìn nhận đúng người mà thành công nhiều vô số kể. Tuy nhiên cũng có trường hợp vì nhìn sai người mà nhận phải hậu quả thê thảm.

Tôn Tẫn bởi vì không hiểu Bàng Quyên, nên mới bị chặt đứt đầu gối; Hàn Phi vì không hiểu Lý Tư, để rồi bị chết thảm trong ngục.

Qua rất nhiều giáo huấn lịch sử, cổ nhân đã tổng kết ra rất nhiều phương pháp đọc tâm nhân, nhìn thấu người khác, và cho đến hôm vẫn vô cùng hữu dụng.

Lã Bất Vi (292 - 235 TCN)

“Hỉ chi dĩ nghiệm kỳ thủ
Cụ chi dĩ nghiệm kỳ trì”.

Khi đối phương trong trạng thái vui vẻ, mới có thế thấy được khả năng tiết chế của họ, hành vi của họ có kiên chính hay không, họ có quá đắc ý mà không giữ được thái độ đúng mực hay không.

Khi đối phương trong hoàn cảnh sợ hãi, mới biết đối mặt với khó khăn họ có thể kiên trì đến cùng không, họ có đủ dũng cảm gánh vác trách nhiệm hay không, có phải là anh hùng hay không thì trong lúc này mới thấy rõ.

Gia Cát Lượng (Thục Hán)

“Vấn chi dĩ thị phi nhi quan kỳ chí”.

Tức là muốn xem một người có đáng tin hay không, hãy xem trong những vấn đề trái phải rõ ràng thì lập trường chí hướng của họ như thế nào.

Nếu họ tỏ thái độ mơ hồ ba phải thì nhất định là không đáng tin, bởi loại người này chính là bẻ lái theo chiều gió, không có chính kiến.

Tư Mã Quang (1019 - 1086)

“Phàm thủ nhân chi thuật, cẩu bất đắc thánh nhân, quân tử nhi dữ chi, dữ kỳ đắc tiểu nhân, bất nhược đắc ngu nhân”.

Phương pháp chọn lựa nhân tài, nếu tìm không được thánh nhân hay quân tử để ủy thác, thì thà chọn người ngốc còn hơn là giao cho tiểu nhân.

Bởi vì quân tử có tài thì sẽ hành thiện khắp nơi; tiểu nhân có tài, thì không việc ác nào không dám làm; người ngốc có muốn cũng không có đủ trí tuệ, không có bản sự, có muốn làm cũng không thành, họ là người vô hại.

Khương Tử Nha (TK XII TCN)

“Cáo chi dĩ nan, dĩ quan kỳ dũng
Túy chi dĩ tửu, dĩ quan kỳ thái”.

Cho đối phương giải quyết một vấn đề hóc búa, thì có thể thấy rõ được năng lực và dũng khí của họ. Muốn biết đối phương có thể làm chủ được mình không thì hãy quan sát khi họ say rượu.

Tăng Quốc Phiên (1811 - 1872)

“Tà chính khán nhãn tị
Nhược yếu khán điều lý, toàn tại ngữ ngôn trung”.

Trung và gian chính là hai phương chủ yếu trong cách nhìn người của cổ nhân. Nếu đến người tốt, xấu cũng không thể phân biệt, thì nói gì đến dùng  người, vì thế câu đầu tiên trong khẩu quyết nhìn người của Tăng Quốc Phiên là “Tà chính khán nhãn tị” tức là muốn biết tà hay chính thì hãy nhìn mắt và mũi, theo Tăng Quốc Phiên mắt vẹo mũi cong thì chính là tâm thuật bất chính.

Theo: Mạng Thư Viện.

Giờ mới hiểu thế nào là: Tiểu nhân thường trách người - Quân tử tự trách mình


Ở một làng nọ, có hai gia đình sống cạnh nhau nhưng lại rất trái ngược. Gia đình ông Vương sống ở phía Đông thường xảy ra cãi vã, cuộc sống rất buồn khổ. Còn ở phía Tây, gia đình ông Lý thì ngược lại, rất đoàn kết và hòa ái, cuộc sống vui vẻ, an lạc không gì bằng…

Một ngày nọ, ông Vương do không chịu nổi những trận chiến liên miên không dứt trong gia đình, liền đi sang nhà ông Lý xin thỉnh giáo.

“Gia đình ông làm thế nào mà lúc nào cũng có thể luôn được vui vẻ dễ chịu như thế?” Ông Vương hỏi.

“Bởi vì chúng tôi thường xuyên để xảy ra những việc sai sót”, ông Lý cười trả lời.

Trong lúc ông Vương còn đang cảm thấy ngơ ngác, khó hiểu thì bỗng dưng thấy cô con dâu của gia đình ông Lý đang vội vàng đi từ ngoài vào, vào tới phòng khách do sơ ý không cẩn thận nên bị ngã nhào.

Mẹ chồng cô đang lau nhà thấy vậy vội vàng chạy lại, đỡ con dâu lên và nói: “Đều là tại mẹ, mẹ lau nhà ướt quá đấy mà!”

Anh con trai đang đứng ngoài cửa phòng khách, thấy vợ ngã nhào, cũng vội vàng chạy lại: “Đều là lỗi của anh, anh đã không nói với em phòng khách đang được lau, hại em bị ngã!”

Người con dâu sau khi được đỡ dậy cũng tự trách mình và nói: “Không! Không! Là lỗi của con, là do bản thân con không cẩn thận ạ!”

Sau khi chứng kiến hết sự việc ông Vương bỗng ngẩn người như hiểu ra gì đó.

Nếu ngay lúc đầu, người mẹ chồng trách mắng con dâu khi bị ngã là: “Sao đi đứng không có mắt à, thật đáng đời!” Những người khác trong gia đình nếu cũng không để ý tới cảm nhận của cô mà cười nhạo, vậy thì gia đình ông Lý có thể có được không khí nhẹ nhàng, ấm áp hay không?

Bài học cuộc sống

Có rất nhiều người luôn mang trong lòng tâm lý “đều do người khác làm sai” nên tự nhiên sinh ra một cảm giác khó có thể tiếp xúc với người xung quanh.

Cổ nhân xưa có câu: “kẻ tiểu nhân trách người, người quân tử tự trách mình”. Thật vậy, nếu như sau khi tự xem xét lại chính mình, nhận thấy mình có chỗ thiếu sót, cần phải thay đổi, hoàn thiện hơn thì không chỉ có thể “chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không”, mà còn có thể càng ngày càng có được sự tôn trọng từ người khác.

Nguồn: Mạng Thư Viện.

10 dấu hiệu cho thấy có thể bạn không bao giờ giàu

Có rất nhiều dấu hiệu cho thấy bạn sẽ không bao giờ trở thành người giàu có. Điều này được biểu hiện qua cách bạn chi tiêu, tiết kiệm hay lập kế hoạch tài chính. Trái với suy nghĩ của số đông rằng mọi người đều có cơ hội ngang nhau để trở nên giàu có, một số người sẽ khó giàu hơn những người khác. Sau đây là 10 dấu hiệu dễ thấy nhất cho thấy bạn sẽ không có nhiều khả năng trở nên giàu có.

1. Chỉ làm chăm chỉ, chưa làm thông minh

Ở trường học chúng ta được dạy nếu chăm chỉ, chúng ta sẽ thành công. Tuy nhiên, nhiều chuyên gia tư vấn tài chính cho rằng đó chỉ là một nửa câu chuyện.

"Nếu bạn chỉ làm việc chăm chỉ, bạn sẽ không bao giờ trở nên giàu có", Eric Edelman, một chuyên gia tài chính hàng đầu cho hay. Ông cho rằng làm việc chăm chỉ đến mấy cũng chưa là điều kiện đủ để có thể giàu.

Theo Edelman, để sung túc trong tương lai, con người phải làm việc vừa chăm chỉ vừa thông minh. Một cách làm việc thông minh mà chuyên gia này gợi ý là đầu tư số tiền bạn kiếm được từ làm việc chăm chỉ vào thị trường chứng khoán hay các quỹ ủy thác để tiền lại sinh ra tiền.

2. Quá tập trung vào gia tăng tiết kiệm thay vì gia tăng thu nhập

Bạn cần tăng cả thu nhập của mình thay vì chỉ tăng khoản tiết kiệm. Tiết kiệm là yếu tố quan trọng để làm giàu, tuy nhiên đừng để tiết kiệm đánh lạc hướng bạn khỏi mục tiêu lớn nhất là tăng thu nhập, điều mà người giàu có luôn hướng đến.

Các chuyên gia cho rằng phần đông mọi người quá tập trung vào việc săn phiếu giảm giá hay sống quá chi li khiến họ lỡ mất nhiều cơ hội gia tăng thu nhập.

Điều cần làm không phải là từ bỏ việc tiết kiệm mà hãy bắt đầu suy nghĩ theo cách của người giàu, "đừng lo về việc hết tiền, hãy tập trung lo việc làm ra nhiều tiền hơn", một chuyên gia tài chính cho hay.

Rất nhiều tỷ phú chia sẻ họ xây dựng nhiều nguồn thu nhập bên cạnh việc tiết kiệm một cách thông minh.

3. Mua những thứ bản thân không đủ khả năng chi trả

Nếu "vung tay quá trán", bạn sẽ không bao giờ giàu. Dù bạn bắt đầu có thu nhập tốt hay vừa được tăng lương, đừng lấy đó làm lý do để nâng mức chi tiêu của bản thân.

"Tôi chỉ mua đồng hồ hạng sang hay siêu xe khi doanh nghiệp và các khoản đầu tư của tôi bắt đầu tạo nhiều nguồn thu nhập ổn định", Grant Cardone, một triệu phú tự thân chia sẻ. "Khi mới trở thành tỷ phú, tôi vẫn lại một chiếc Camry".

4. Hài lòng với một mức lương ổn định

Đa số mọi người đều chọn những công việc trả lương theo thời gian (theo ngày, giờ làm việc), trong khi người giàu chọn những công việc trả lương theo kết quả.

"Không phải người giàu không bao giờ làm việc nhận lương theo giờ, tuy nhiên theo phần lớn người giàu, đây là cách thăng tiến an toàn nhưng chậm chạp. Họ ưu tiên tự lập doanh nghiệp bởi đây là cách nhanh nhất để làm giàu".

Trong khi những người giàu nhất tiếp tục mở doanh nghiệp và tích lũy tài sản, đại đa số mọi người vẫn muốn có một công việc và mức lương ổn định, có tăng lương hàng năm.

5. Vẫn chưa bắt đầu đầu tư

Một trong những cách hiệu quả nhất để kiếm thêm tiền là đầu tư và nên làm càng sớm càng tốt. Trung bình người giàu dành 20% thu nhập mỗi năm để đầu tư. Bạn không cần phải là chuyên gia tài chính, hay là người có thu nhập "khủng" mới có thể đầu tư sinh lời.

6. Theo đuổi giấc mơ của người khác, không phải của mình

Nếu bạn muốn thành công, hãy yêu việc mình làm, đồng nghĩa với việc hãy theo đuổi đam mê. Theo nghiên cứu, rất nhiều người mắc sai lầm khi theo đuổi công việc không phù hợp với mình vì thấy người khác thành công trong công việc đó.

"Bạn sẽ chỉ kiếm sống qua ngày vì không có đủ đam mê để thành công", Thomas Corley viết trong cuốn Thay thói quen, đổi cuộc đời.

7. Không bảo giờ dám mạo hiểm

Nếu bạn muốn làm giàu, muốn đạt được thành công, bạn phải dần quen với việc mạo hiểm. Bạn không thể giàu nếu chấp nhận lối đi an toàn như bao người.


Người giàu học được rằng vượt qua nỗi sợ mạo hiểm và chấp nhận những rủi ro đã được tính toán chính là chìa khóa dẫn đến thành công.

8. Không có mục tiêu tài chính

Nếu bạn muốn làm giàu, quá trình sẽ đơn giản và thú vị hơn nếu bạn có một mục tiêu cụ thể, rõ ràng trước khi lên kế hoạch tài chính.

Bạn muốn mua nhà, mua xe, du lịch hàng tháng, nghỉ hưu dư dả, hãy viết những mục tiêu rõ ràng.

"Người nghèo khác người giàu ở chỗ người nghèo không có được những gì họ cần vì họ không biết chính xác họ cần gì", T. Harv Eker, một tỷ phú tự thân, chia sẻ.

9. Chi tiêu trước rồi tiết kiệm phần còn lại

Thay vì chi tiêu trước, hãy tiết kiệm trước. Các chuyên gia đưa ra lời khuyên hãy tính toán một khoản bằng 30 giờ thu nhập của bạn, gửi vào một kênh đầu tư như tài khoản tiết kiệm hay đơn giản là cất riêng không sử dụng.


Thói quen này sẽ tập cho bạn chi tiêu hợp lý hơn cũng như giúp bạn tiết kiệm hiệu quả hơn thay vì chi tiêu phóng khoáng và tiết kiệm không được bao nhiêu.

10. Không tin mình có thể trở nên giàu có

"Phần lớn mọi người đều tin rằng giàu là đặc quyền của những người may mắn", Steve Siebold, một triệu phú tự thân viết. "Sự thật là trong nền kinh tế, bạn hoàn toàn có thể giàu nếu bạn sẵn lòng tạo ra giá trị lớn cho mọi người".

Hãy bắt đầu bằng câu hỏi "tại sao không phải là tôi", Siebold cho hay. Sau đó, hãy nghĩ lớn. Người giàu thường rất tham vọng.

Nguồn: Ngô Minh - Theo Business Insider

7 bài học thâm thúy đến từ vụ cướp ngân hàng


Trong vụ cướp nhà băng được cho là ở Quảng Châu - Trung Quốc, một tên cướp hét lên: "Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về các người".

Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.

»» Điều này được gọi là: "Cách thức khai tâm - Thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn"

Có cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên: "Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!"

»» Điều này được gọi là "Hành xử chuyên nghiệp - Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!"

Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA) nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt nghiệp hết phổ thông): "Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu?". Tên cướp già gằn giọng: "Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm thế nào được? Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!"

»» Điều này được gọi là: "Kinh nghiệm - Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn bằng cấp, sách vở"

Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, thì thầm vào tai ngài: "Đợi đã, hay để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất!"

»» Điều này được gọi là: "Bơi theo dòng nước - Chuyển đổi những tình huống bất lợi trở thành thuận lợi"

Người giám đốc tự nhủ: "Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!"

»» Điều này được gọi là: "Hãy loại bỏ những điều khó chịu - Hạnh phúc là điều quan trọng nhất"

Ngày hôm sau, TV đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng rất giận dữ: "Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20 triệu, bọn chó đó chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu. Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta!"

»» Điều này giải thích tại sao: "Kiến thức thì giá trị như... vàng"

Cuối cùng người chủ ngân hàng mỉm cười bởi sự mất mát của ông trong cổ phiếu công ty khi vụ cướp xảy ra.

»» Điều này cho chúng ta biết: 'Cơ hội luôn đi kèm với rủi ro"

Kết luận: Trong cuộc sống luôn có những điều chúng ta có thể nhanh chóng nhìn ra, có những điều không như chúng ta thấy từ bên ngoài, và chân lý chỉ mang tính tương đối.

Quan trọng nhất là thái độ đối với cuộc sống này, hay cách nhìn chúng ta lựa chọn để mang lại vui vẻ, hạnh phúc cho bản thân, cho những người thân xung quanh mình.

»» Bài viết cùng chuyên mục: Câu chuyện 3 chai sữa và bài học về Marketing

Nguồn: Mạng Thư Viện

Hãy đến một bãi rác để thấy ta đang lãng phí cuộc sống như thế nào

Không tiền bạc, nhà lầu, không xe hơi, với một số người sống ở Maputo - thủ đô của nước Mozambique (Châu Phi) thì sống nhờ đống rác thải là cách duy nhất để tồn tại. Và đây sẽ là một bài học về cách sống lạc quan với những ai đang nghĩ rằng cuộc sống này thật tồi tệ.


>> Xem thêm: Xử lý mùi hôi bãi rác bằng vi sinh EcoCleanTM 4XF-HC.

Jose Ferreira - phóng viên của nước Bồ Đào Nha, lặn lội đến bãi rác Huléne ở Maputo (bãi rác này nằm khá gần sân bay của thành phố), để chụp lại sự thật phũ phàng mà những ai đang sống ở “xứ rác” phải đối mặt.

Một bà cụ chuyên đi nhặt vỏ chai tại xứ rác Huléne.
Jose nói, điều anh ấn tượng nhất là: anh gặp được những “người tốt nhất” mà anh từng có cơ hộp gặp tại bãi rác này, dù cuộc sống của họ rất khó khăn. “Dù hoàn cảnh sống có thế nào đi nữa, họ luôn cho người khác thấy được tấm lòng, niềm vui, và sự hiếu khách của mình,” anh nói. “Những điểm tốt này thật sự không dễ tìm và không phải chỗ nào trên thế giới cũng có.”

Jose giải thích rằng anh gặp được hai dạng ở xứ rác: người vô gia cư và “người nhặt rác.”
“Rất nhiều người sống ở đấy tồn tại nhờ rác, một số tìm thức ăn, một số tìm vật liệu tái chế để bán cho các nhà máy,” anh nói. “Số tiền thu được từ việc bán rác tái chế không đủ sống nhưng có còn hơn không, và họ luôn quay lại bãi rác để nhặt đồ về bán tiếp,” Jose giải thích thêm.

Cô bé này sống ở đây là chuyên đi bới đồ ăn thừa để tồn tại.
Cậu bé này cũng ở xứ rác.
Xa xa một gia đình đang bới rác tái chế để bán.
Không ai biết chính xác số người sống ở bãi Huléne là bao nhiêu. Một vài bảng báo cáo viết rằng số lượng xấp xỉ 700 người. Bãi rác này rộng khoảng 170.000 mét vuông, nằm cạnh một khu dân cư đông đúc. Huléne là bãi rác gia dụng chính quy duy nhất của Maputo, thành phố với hơn 1 triệu dân (vẫn ít chán so với Hà Nội nhỉ? Không biết rác thành phố mình thải ra đâu?).

Cậu bé đốt rác để giữ ấm.
Những đống rác lớn tại đây có thể cao đến 15 mét, theo bản báo cáo của hội đồng thành phố Maputo. Một trong những tấm hình của Jose cho chúng ta thấy cảnh người dân chạy theo chiếc xe rác mới vừa được chở tới. “Lúc xe vừa đổ rác xuống, họ nhảy lên đống những đống rác đó, và bạn có thể tìm thấy đủ thứ trong lúc bới rác, từ thức ăn, đồ tái chế, xác động vật, và thậm chí cả xác trẻ em mới sinh,” Jose thuật lại.

Chạy theo xe chở rác.
Jose nói anh thích các tấm ảnh của mình như nhau và không có tấm nào là tấm “thích nhất”. Nhưng có một cảnh, theo anh, là rất khó chụp. “Thật khó khi phải chứng kiến cảnh hai người phụ nữ đang ăn một cái đầu chó, cái đầu đã thối rữa và thịt vẫn còn sống nhăn, chưa được nấu chín.” Xứ rác này đã bị đánh dấu đề nghị đóng cửa, nhưng hiện giờ thì nó vẫn hoạt động bình thường.

Hai phụ nữ ăn chiếc đầu chó đã phân hủy.hối.
Sau khoảng thời gian chụp ảnh ở Huléne, Jose nói sai lầm lớn nhất là việc nghĩ rằng những người bị buộc phải bới đồ thải của người khác để sống là những người chai mặt, không có gì để mất, không có thì giờ để cảm thấy xấu hổ. “Sự xấu hổ của họ có lý hơn bao sự xấu hổ khác, vì phần lớn những người này không có lựa chọn nào ngoài việc phải sống ở đây,” anh nói. “Nhiều người trong số họ đã thấy được cảnh sung túc của ‘phía bên kia’, và mơ ước mình cũng được như vậy, mỗi ngày họ đều hi vọng rằng mình sẽ có một cuộc đời tốt đẹp hơn.”.

Còn bản thân Jose, trải nghiệm này đã giúp anh trân trọng cuộc sống của mình hơn. “Cuộc sống mà chúng ta phí phạm mỗi ngày -vì cứ luôn muốn mình phải ‘được hơn’ nữa, hoặc cứ không hài lòng với những gì mình có – là cuộc sống mà bao người đang mơ ước.”

Các tấm ảnh khác trong bộ ảnh xứ rác Huléne:







Theo: José Ferreira.

Làm chủ tư duy thay đổi vận mệnh : Tiền đề

"Làm chủ tư duy, Thay đổi vận mệnh: Những phương pháp giúp bạn đạt được những gì bạn muốn" là quyển sách về NLP (Lập trình ngôn ngữ tư duy - Neuro - linguistic Programming) đầu tiên tại Việt Nam được dịch và biên soạn lại bởi chính những chuyên gia người Việt đang nghiên cứu, thực hành và áp dụng NLP vào cuộc sống hàng ngày của mình.

Tác giả của quyển sách là Adam Khoo và Stuart Tan (hai nhà đào tạo NLP hàng đầu Châu Á hiện nay). Và nếu bạn không có điều kiện để mua sách, hoặc bạn muốn đọc online,... hãy theo dõi tại chuyên mục "Sách hay" nhé.


Tại sao phải làm chủ tư duy?

Có một vị giáo sư nọ thuê một người chèo đò chở ông xuôi dòng sông. Trên đường đi, để chứng tỏ mình thông minh và uyên bác hơn người, vị giáo sư tìm cách thách đố người lái đò.

Nhặt lên một viên đá ven bờ, ông hỏi: "Anh có bao giờ học môn Địa chất chưa?". Người lái đò nhìn ông ngại ngùng và đáp, "Ơ...không", thậm chí anh còn không hiểu từ "Địa chất" nghĩa là gì.

"Vậy tôi e rằng anh đã uổng phí một phần tư cuộc đời rồi!", vị giáo sư nói giọng trịch thượng. Anh lái đò cảm thấy mình thật ngu dốt nhưng vẫn tiếp tục chèo thuyền.

Càng đi xa, dòng nước càng chảy xiết. Một lúc sau, con người uyên bác kia thò tay vớ lên một chiếc lá trôi trên sông và hỏi: "Này anh kia, thế anh có biết gì về bộ môn Thực vật học không?". Người này, một lần nữa, lại tỏ ra bối rối: "Ừm...không.".

Vị giáo sư lắc đầu và chép miệng: "Chậc chậc, thế thì anh mất toi một nửa cuộc đời rồi còn gì!". Ông ngoắc tay ra hiệu cho anh tiếp tuc chèo. Khúc sông này khá gập ghềnh, sóng nước đập mạnh vào mạn thuyền khiến con thuyền nhỏ chao đi lắc lại.

Nhưng con người thông kim bác cổ kia không để ý điều này, ông còn mải ngắm dãy núi trập trùng xa xa. Ông chỉ tay về hướng đó và hỏi: "Thế...anh có biết về Địa lý không đấy?". Cảm thấy mình thật thấp hèn và kém cỏi, người lái thuyền nuốt nỗi nhục trong lòng và trả lời: "Không".

Giáo sư bèn phán: "Tôi cũng nghĩ thế. Anh đã phí ba phần tư cuộc đời rồi.".

Lúc này, dòng sông trở nên hung tợn với những cơn sóng cả. Người lái đò không thể giữ chiếc thuyền nhỏ thăng bằng được nữa. Một cơn sóng dữ lật nhào chiếc thuyền lên một tảng đá lớn giữa dòng.

Hai người ngoi ngóp giữa dòng nước, anh lái đò quay sang hỏi giáo sư: "Ông có biết bơi không?". Vị giáo sư run rẩy đáp: "Kh...không!".

"Thế thì ông mất cả cuộc đời rồi!", người chèo thuyền nói rồi bơi thẳng vào bờ.

Cũng giống như vị giáo sư và người chèo đò đang "vật lộn" với dòng nước xiết, bạn đang sống trong một thời đại biến đổi từng giờ. Phải chăng, dòng sông cuộc đời ngày càng chảy nhanh hơn và khó lường hơn? Chắc bạn biết rõ điều này, tuy đó mới chỉ là điểm bắt đầu.

Có những việc từng cần đến hàng chục năm mới thay đổi được, nay chỉ cần vài tháng. Chẳng phải để phát minh ra băng cát-xét thế cho đĩa thu âm, người ta đã cần tới 50 năm đó sao? Khoảng 10 năm sau đó, con người lại phát minh ra đĩa CD thế cho băng cát-xét. Khoảng 5 năm sau nữa, những chiếc đĩa siêu nhỏ ra đời. Và trong vòng ba năm kế tiếp, MP3 khiến mọi thứ trước nó trở nên lỗi thời.

Những doanh nghiệp hàng triệu đô có thể bị "sập tiệm" trong phút chốc. Đồng thời những công ty bé xíu có thể biến thành những công ty khổng lồ chỉ trong vài năm. Tương tự, một chuyên gia với nhiều năm kinh nghiệm và kiến thức quý giá có thể không trụ nổi trong một nền kinh tế đầy biến động. Tại sao vậy?

Nền kinh tế hiện đại biến chuyển nhanh đến nỗi 80% những gì bạn học ở trường trở nên vô dụng ngay trước khi bạn tốt nghiệp. Khoảng 30% số ngành nghề, doanh nghiệp, sản phẩm và dịch vụ phổ biến hiện nay chưa hề tồn tại ở thập kỷ trước.

Đã có ai nghe nói tới chức vụ Giám đốc thông tin (Chief Information Officer), nhà thiết kế web, các doanh nhân công nghệ hay nhà cung cấp mạng (Internet Service Provider) vào những năm 1990 chưa? Cũng vậy, một nửa số ngành nghề hiện nay sẽ không còn đất tồn tại trong khoảng 10 năm tới.

Trong thực tế, trung bình trong suốt cuộc đời, con người ta trải qua bốn lần thay nghề đổi nghiệp (không đơn thuần là đổi chỗ làm). Đơn giản là vì những công việc hay công ty họ làm không "sống sót" được lâu.

"Thế giới phải thay đổi và những nhà lãnh đạo là người thay đổi thế giới"

Điều này nghe có vẻ đáng sợ nhưng cũng là thời điểm tuyệt vời cho những người biết nắm bắt thời cơ. Thay đổi luôn đi đôi với cơ hội, bạn có nghĩ thế không?

Hiện danh sách triệu phú và tỷ phú trên thế giới dài gấp trăm lần so với những thập kỷ trước. Đa số những người siêu giàu này ở trong độ tuổi 30, trong khi trước đó, thường những người đã ở tuổi lục tuần mới lọt vào danh sách này. Trong thời đại ngày nay, chỉ cần có một ý tưởng sáng chói là bạn có thể làm chủ một công ty trị giá một tỷ đô trong vòng trên dưới 10 năm. Có thể kể ra: Amazon, E-Bay, Oracle, Hotmail, Facebook,...

Vậy, bạn có đủ các điều kiện cần thiết để bơi trên dòng sông cuộc đời đầy thác ghềnh và nhiều xáo trộn như ngày nay không? Bạn có thể cưỡi lên những cơn sóng để đi xa hơn, nhanh hơn hay ngược lại bị chìm nghỉm giữa dòng?

Bạn có giống một vị giáo sư uyên bác, được trang bị mọi kiến thức trên đời nhưng lại bị "chết chìm" trong thế giới thật? Cả bạn và tôi đều biết rằng thành công trong học vấn, kiến thức và trí thông minh không phải là sự đảm bảo bằng vàng cho thành công chung cuộc trong thời buổi hiện nay. Nếu có thể, nó chỉ là một phần rất nhỏ.

Nhiều người cưỡi lên được con sóng để dẫn đầu trong nền kinh tế mới, thú vị thay, lại là những người từng bỏ học và sau đó thuê các "vị giáo sư" về quản lý cho công ty của họ. Bill Gates (Microsoft), Larry Ellison (Oracle) và Richard Branson (Virgin Group) là những người như vậy.

Trong nền tảng giáo dục và học tập rất quan trọng, những yếu tố này chưa đủ để đảm bảo cho bạn thành công trong thời đại phát triển vượt bậc như ngày nay. Những người thành công nhất trên thương trường không nhất thiết phải là những người thông minh nhất hay có học vị cao nhất, mà chính là những người thể hiện các mô thức thành công.

Các mô thức thành công mà tôi nói đến chính là khả năng quản lý và thể hiện tiềm năng cá nhân một cách tốt nhất. Đó là tổng hợp các niềm tin, thái độ và hành vi của những người liên tục đạt được những thành tích cao nhất.

Đó là tính linh hoạt để liên tục phát triển bằng cách không ngừng học hỏi, quên những điều đã học và học lại những điều mới. Đó là khả năng mô phỏng và tái tạo thành công trong một thời gian ngắn và khả năng phản ứng lại những sự việc xảy ra xung quanh một cách tích cực.

Những người thiếu kỹ năng "bơi" (các vị giáo sư, các chuyên gia hay những người bình thường)  sẽ tiếp tục bị môi trường xung quanh điều khiển và bị nỗi sợ sự thay đổi chế ngự.

Cuối cùng họ sẽ nản chí và trở thành nạn nhân bất lực dưới làn sóng mạnh mẽ của sự toàn cầu hóa, đang liên tục sắp xếp lại cơ cấu và thay đổi chóng mặt. Trong khi đó, những người có thể "bơi" và lướt trên đầu ngọn sóng sẽ giàu có, thành công và thịnh vượng vượt ra ngoài sức tưởng tượng.

Vì thế, hãy làm chủ tư duy để thiết kế vận mệnh trong thời đại đầy xáo trộn và phát triển cực nhanh như hiện nay. Và để làm được điều đó, hãy đón xem những bài viết tiếp theo của "Làm chủ tư duy, Thay đổi vận mệnh" trên blog của chúng tôi nhé các bạn.

Xàm Xí Đú t/h - Theo Adam Khoo & Stuart Tan.

Khi bạn đời... 'khôn nhà dại chợ'

Ra đường, họ được bạn bè, đồng nghiệp quý mến, ngưỡng mộ vì sự quảng giao, hòa nhã, tốt tính… Ít ai biết, ở nhà, người bạn đời của họ phải kêu trời vì sống với con người trái ngược hoàn toàn với cái vẻ thiên hạ được thấy…


Chồng thích việc "công", nằm khểnh kệ vợ làm việc nhà


Chị Thụy Vy (Đồng Xoài, Bình Phước) được khen là “tốt phước”, vì có đức ông chồng mà xóm giềng chung quanh ai ai cũng quý mến. Là tổ trưởng dân phố nơi hai vợ chồng sinh sống, năm nào anh Tuấn, chồng chị Vy cũng được khen ngợi vì những đóng góp cho khu phố. Là một cán bộ mẫu mực, anh năng nổ khởi xướng mọi hoạt động ở khu phố, trong khu có ai đau ốm, bệnh tật, anh đều nhiệt tình thăm nom. Nhà ai mẹ góa con côi anh cũng thường xuyên lui tới giúp đỡ. Xóm giềng có chuyện gì anh đều ghé tay vào nhiệt tình như việc nhà mình. Bởi vậy, các bà trong khu, ai chê chồng cũng lôi anh Tuấn ra làm mẫu hình lý tưởng: "Phải ông bằng nửa anh Tuấn thì may cho vợ con quá".

Riêng chị Vy, nghe ai khen ngợi chồng mình, cũng chỉ cười không nói. Cười, không phải vì tự hào mà cười “cho qua”, vì không biết trả lời như thế nào. Chẳng lẽ lại phủ nhận lời thiên hạ nói, bảo rằng chồng tôi bên ngoài lung linh vậy thôi chứ làm chồng thì… "chán lắm".


Chị biết anh đúng là tốt tính, là đáng mến. Nhưng cái tính ấy lại đi kèm với cái sự “phổi bò”, siêng việc chú bác vì thích được mọi người khen ngợi, ngưỡng mộ. Nhưng ở nhà anh chỉ nằm khểnh, viện cớ làm việc “công” mệt mỏi quá rồi. Chuyện chăm con cái, chỉ bảo con học hành, lo toan nhà cửa anh đều đặt vào tay chị. Cứ mỗi tháng, lương đi làm công ty cộng với phụ cấp việc khu phố, trừ tiền xài ra anh đưa cho chị được hơn 3 triệu. Số tiền ấy chị phải trang trải đủ thứ chi phí, trong đó lo cho hai đứa con ăn học, thế nên chị phải phải cố gắng mà “cày” thêm kiếm tiền.

Đã vậy, việc nhà ống nước, điện hư, nhà dột… chị có "réo mỏi mồm" anh cũng chẳng thèm để tâm. Nhưng hàng xóm hỏng bóng đèn chỉ cần ới một tiếng anh có mặt ngay lập tức. Đến cái chuyện không biết phải xử lý tắc bồn rửa bát như thế nào để mùi hôi "tự do lan tỏa" trong nhà bếp. Nhiều khi, chị cứ có cảm giác chồng mình là “của chung” thiên hạ chứ chẳng phải của riêng mình…

Vợ đảm "việc nước" nhưng bỏ mặc việc nhà


Cũng như tình trạng của chị Vy, anh Nhật Huy (quận 8, TP.HCM) lấy phải người vợ rất  siêng năng việc xã hội. “Việc xã hội” nói đến ở đấy chính là việc trên công ty. Công ty chị Thoa, vợ anh Nhật Huy vốn là một công ty giải trí cỡ lớn, các hoạt động vui chơi thường xuyên diễn ra.

Chị Thoa là phó chủ tịch công đoàn, lại kiêm tổ trưởng tổ hậu cần. Trong công ty thì chị quá nổi tiếng về sự sôi nổi, tháo vát. Việc thuộc về chuyên môn thì chưa nói tới, chứ những chuyện tổ chức hội hè vui chơi, tiệc tùng của công ty cứ vào tay chị là trở nên sôi động tưng bừng ngay.


Là cán bộ công đoàn, chị cũng nổi tiếng vì chăm lo cho anh em công ty rất tròn đầy, chu toàn. Thi thoảng, chị lại mua mua sắm sắm, dùng bếp công ty nấu đãi đồng nghiệp những món ăn ngon, rồi nào là dùng nước rửa chén sinh học để không gây ngộ độc cho anh em, hay dùng nước lau bếp đa năng loại nào tốt,… Ai ai cũng hỏi chị: "Tính chị chu đáo, nhiệt tình như vậy chắc với gia đình chị vun vén lắm phải không? Chồng chị sướng thật". Mấy ai biết, ra ngoài thì săn sóc chung quanh vậy, mà về nhà thì nhà cửa chị bừa bãi như nhà của đàn ông. Chồng con chị cũng ít khi được ăn bữa ăn tươm tất, may lắm được ăn ngon cũng chỉ cuối tuần. Việc chăm con chị cũng chỉ làm qua quýt. Bởi thời gian chị đã dành hết cho những cuộc vui ở công ty.

Về đến nhà, chị cũng vẫn bận lòng, nghĩ nghĩ ngợi ngợi dịp lễ này này nên nấu món gì, tổ chức những gì cho không khí công ty sôi nổi vui vẻ. Rồi lên mạng, check mail, trao đổi thư từ, điện thoại với nhóm hậu cần… Những lúc đó chồng chị chỉ biết lắc đầu, vì đã khuyên quá nhiều mà vợ vẫn bỏ ngoài tai…

Đôi chút về quan điểm cá nhân


Những người chồng người vợ như thế không hiếm. Có chị vợ, được tiếng là “chuyên gia tư vấn tâm lý” với bạn bè, đồng nghiệp và người chung quanh. Vì khi bất cứ người bạn nào có chuyện thì chị đều có mặt, chia sẻ và tư vấn rất nhiệt tình, rất tâm lý, đã giải tỏa không ít khúc mắc cho những người chung quanh, thế nhưng việc gia đình mình thì để rối như tơ vò, bởi hiểu người mà chẳng hiểu chồng mình muốn gì, thích gì, cần được săn sóc như thế nào…

Có anh chồng, thiên hạ ai cũng khen “điểm 10”, tính khí nam nhi, rộng lượng, hay giúp đỡ người khác. Đồng nghiệp hay bạn bè xóm giềng ai cũng quý mến, thế nhưng lại để vợ mình "cô đơn vò võ" trong chính ngôi nhà của mình. Cũng chỉ vì nhiệt tình quá, chan hòa quá, thời gian phân tán hết để giúp đỡ, chia sẻ với mọi người, đến mức vợ ốm mà cũng không biết, không chăm nom, vợ phải nhờ em ruột sang săn sóc…

Những người như thế, tuy quả không phải người xấu, nhưng chắc chắn không tránh khỏi sự vô tâm. Bởi, không vô tâm thì làm sao lại đem thời gian, công sức đối đãi người ngoài mà để mặc người bạn đời của mình lo toan, xoay xở. Và những người như thế, dù có nhận bao lời khen ngợi, tìm được bao niềm vui bên ngoài, thì nguy cơ đánh mất mái ấm của mình là rất cao…

Xàm Xí Đú t/h - Theo PLO.

Tuổi 25: Cần chuẩn bị những gì để tương lai không trở thành 'kẻ vứt đi'


Đối với những ai yêu bóng đá ắt hẳn đều biết người trong bức ảnh này là ai. Đó là hình ảnh của tiền đạo điển trai người Pháp - Antoine Griezmann. Ở tuổi 25, anh đã trở nên xuất chúng. Và trong tương lai, anh có thể sẽ đi vào huyền thoại với những tên tuổi lớn như: Thiery Henry, Patrick Viera, Makelele,... Và tại sao tôi mượn hình ảnh của Griezmann để mở đầu cho bài viết này? Vì anh bắt đầu gặt hái được những thành công ở tuổi 25. Và đó là nguồn cảm hứng để tôi chia sẻ bài viết sau đây.

Tuổi 25: Ngưỡng ranh giới giữa "ông""thằng"


Ở tuổi 25, tuổi dấm dớ chẳng còn trẻ nhưng vẫn chưa tới già, người ta cần có gì để vài năm nữa khng cảm thấy mình là đồ thất bại?

Người ta thường bảo nhau rằng: "tuổi trẻ là để hưởng thụ, để đi tìm chính mình, để biết những cái cần biết, làm những cái cần làm, thử những cái nên thử". Điều đó đúng, nhưng cách thực hiện thì không phải ai cũng đúng. Nếu tuổi trẻ mà chỉ biết ăn đi, chơi đi, hưởng thụ đi,... thì là cái tuổi trẻ ăn hại!

Tuổi thanh xuân của mỗi chúng ta cũng giống như những cơn mưa rào, đổ ào xuống, chưa kịp "mặc áo mưa" đã biến mất từ lúc nào. Đó là khoảng thời gian tưởng như rất ngắn, chỉ có thể tạo ra đủ kiểu kỷ niệm nhưng thực ra nó lại gắn liền với nhiều cột mốc quan trọng trong cuộc đời.

Tuổi 18:


Là cái tuổi chính thức được trao đủ quyền công dân, được chịu trách nhiệm về bản thân nhưng vẫn một phần nào đó nằm trong tầm quản lý của bố mẹ. Giai đoạn này gọi là giai đoạn "young buffalo" tức trẻ trâu, là lũ ngông nghênh háo thắng vì ngỡ mình đã "lớn" rồi.

Tuổi 20:


Lớn hơn một chút, chín chắn hơn vì đã có thâm niên nghe gia đình, bạn bè, người lớn cả trên mạng lẫn ngoài đời khai thông đầu óc. Ở tuổi này đã bắt đầu biết ý thức định hình bản thân nhưng vẫn còn hơi non nớt.

Tuổi 22:


Đây là độ tuổi đẹp nhất trong "thời thanh xuân", độ tuổi mà chúng ta bắt đầu có trải nghiệm và ưa trải nghiệm hơn, là độ tuổi ý thức rõ ràng về sự hưởng thụ tuổi trẻ. Tuổi này, nên đi chơi, du lịch càng xa càng tốt, gặp gỡ thật nhiều người.


Làm gì khi bước sang tuổi 25?


Là tuổi ranh giới, tuổi dở ông dở thằng, vừa có chút trưởng thành nhưng thực ra vẫn non và xanh lắm. Nếu như ở tuổi 20, bạn tự xác định cho mình là người hay là ngợm, thì ở tuổi 25, những gì bạn làm, những gì bạn có trong tay sẽ quyết định rằng sau này bạn thành công hay cứ "tà tà" như thế.

Thời gian gần đây tôi có đọc một bài viết trên mạng nói rằng "đàn ông tuổi 28 mà không có 500 triệu là đồ vứt đi". Thấy rằng bài viết này nhận được khá nhiều gạch đá từ cư dân mạng, và tôi cũng nằm trong số đó. Thế nhưng thực tế khi nghĩ kỹ lại thì... cũng hơi đúng thật. Nhưng, cái 500 triệu đó không phải nhất thiết phải tồn tại dưới dạng tiền mặt cất kho, mà nó có thể tồn tại theo muôn hình vạn trạng khác.

Và, thay vì tiếp tục làm "anh hùng bàn phím" chỉ trích tác giả, hãy thử đặt ra vấn đề là: Tuổi 25 nên có những gì để đến tuổi 28 hoặc 30, dù không có đến 500 triệu vẫn không phải là "kẻ yếu kém"?

1. Trải nghiệm ít nhất một lần thất bại trong đời


Không ai bắt chúng ta ở tuổi này phải thành công ngay lập tức, phải có nhiều tiền và địa vị cao, lên báo làm gương mặt của năm hay lêu têu trên bảng xếp hạng triệu phú trẻ của Forbes. Mà được như thế thì quá tuyệt vời luôn không phải nghĩ!

Nhưng mà khi vẫn còn trẻ, vẫn còn khoẻ và nhiều thời gian thì nên biết mùi thất bại một lần. Sự thất bại này không phải để răn đe, để kìm hãm bất cứ sự ngông cuồng điên rồ nào của tuổi trẻ, mà chỉ đơn giản là nên biết mà thôi.

Giống như Muhammad Ali từng nói: "Chỉ có gã đàn ông biết rõ mùi thất bại mới có thể lặn xuống dưới đáy tâm hồn, vốc lên một nắm sức mạnh để chiến thắng khi đang ở thế hoà".

Một ví dụ thực tế cho thấy tràn trề hy vọng nhưng lại sụp đổ quá nhanh. Đó là những du học sinh từ nước ngoài về, ấp ủ ước mơ tìm được một công việc nghìn đô xứng đáng với tấm bằng của mình... thì lại bơ vơ giữa một rừng tuyển dụng đòi hỏi kinh nghiệm, hoặc bị đuổi việc!

Thất bại giống như một thứ gia vị cần thiết trong cuộc sống để đủ cả chua, cay, mặn, ngọt, để ta biết rõ mình là ai và mình không phải siêu nhân toàn năng muốn gì cũng có.


2. Biết sống tự lập


25 tuổi rồi, không còn nhỏ nhắn gì đâu, chẳng nhẽ muốn mua gì, ăn gì cũng phải ngửa tay xin tiền bố mẹ? Hãy biết tự lo cho chính mình bằng chính đồng tiền mình kiếm ra. Vài trăm triệu không có nhưng nhất quyết không được ngửa tay xin tiền bố mẹ được nữa. Một công việc nho nhỏ kiếm vài triệu đủ ăn đủ đổ xăng cũng được, và nhớ dành ra một khoản nho nhỏ đi.

Bởi sao? Vì khi con cái đã 25 tuổi rồi thì bố mẹ cũng chẳng còn trẻ nữa. Tuổi ấy của bố mẹ nên là tuổi nghỉ ngơi, tuổi đi thụ hưởng chứ không phải tuổi nai lưng ra kiếm tiền phục vụ mấy con chim chẳng còn non nớt đang nằm vểnh râu ở nhà.

Có tiền, hãy mời bố mẹ đi du lịch, dù là chỉ gần gần nhà thôi cũng được, mời các cụ một vài bữa ngon, hay tổ chức cho hai cụ một bữa kỷ niệm gì đó, nhân dịp gì thì tự đi mà chọn.

Ít nhất, bạn chứng minh được cho bố mẹ rằng mình đã lớn, đã có thể lo cho bản thân. Mà con người khi tự lập rồi thì lớn nhanh lắm, có ý thức thì lại càng dễ thành công hơn.

3. Có một ít tiền để lo cho bản thân


Đừng nói tiền không quan trọng nhé, thử không có tiền xem "đói mốc mỏ" không cho biết. Nên nhớ, tiền quan trọng cực luôn, quan trọng số 1 trong đời ấy. Nhưng ở tầm tuổi này, tiền chưa phải là yếu tố được đặt lên hàng đầu, nhưng không có nghĩa là được phép vô sản!

Sau bao nhiêu năm lăn lộn đầu đời, kể cả khi đã tìm ra lối đi cho chính mình hay đang lạc giữa nhiều lựa chọn, hãy cố gắng giữ cho mình một chút tiền phòng thân. Bởi vì:

- Có một ít tiền trong tay để đi đây đi đó, biết thêm cái này cái kia, hiểu thêm con người ở Nam sống thế nào, ở Bắc ăn ra sao, ở miền Trung người ta lễ lạp thế nào. Đấy sẽ góp phần vun đắp cho kỹ năng sống cho bản thân.

- Có một ít tiền trong tay để phòng hờ trong mọi trường hợp. Giả sử có nghỉ việc, ăn hại ở nhà thì còn có tiền để trang trải và nuôi sống bản thân. Hoặc đến lúc đau ốm thì tự tin nhập viện khám từ đầu đến chân, thay vì ở nhà tra Google triệu chứng bệnh và bắt đầu "cosplay" thầy lang miệt vườn, sau đó bị đau đầu thì lại đi uống thuốc hạ sốt, hay khó thở lại đi mua thuốc xịt khử trùng không khí chẳng hạn...

Nói chung là giữ cho mình một ít tiền đi, không dùng cái này thì cũng dùng cái khác. Tuổi 25 chúng bạn "cờ hó" cưới không ít đâu, thậm chí là đôi khi còn tự hỏi "wft, ta còn f.a mà chúng mày cưới lắm thế?". Vậy nên cần có tiền để còn đi ăn cỗ cưới chúng nó một cách hiên ngang mà không sợ tuần sau phải ăn mì gói chấm mắm tôm hay trứng luộc trộn bắp cải nữa.


4. Một xung đột tranh cãi cho bản thân với gia đình hay những người thân thiết


Cuộc sống từ hồi bé đến lúc lớn chắc chắn không phải một đoạn thẳng tắp, chắc chắn sẽ có đủ kiểu ổ gà, ổ voi tượng trưng cho các xung đột lớn nhỏ đối với bố mẹ, ông bà.

Nhưng mà có xung đột không có nghĩa chúng ta là đồ bất hiếu, đồ mất dạy (miễn là khi phản ứng lại bạn không đi quá giới hạn của đạo đức). Nó chỉ chứng tỏ rằng chúng ta và thế hệ trước có những khác biệt mà không phải lúc nào mọi người cũng thông hiểu.

Xung đột với gia đình, sau đó ngồi lại với nhau, tìm ra hướng đi giải quyết với nhau sẽ đem lại tác dụng tuyệt vời cho mọi người, nhất là người trẻ như bạn. Bạn sẽ biết mình yêu mọi người đến thế nào, biết được thế hệ đi trước đúng là đã đi trước và họ có kinh nghiệm để chỉ lại cho bọn trẻ, để chúng nó không đi chệch hướng.

Xung đột, tranh cãi giúp ta giải quyết được nhiều vấn đề, và giúp ta trân trọng đối phương hơn (trong trường hợp giải quyết xong).

5. Từng trải qua ít nhất một mối tình


Ở tuổi này, bạn hãy yêu một người nào đó, kể cả mối tình đó không thể kéo dài qua cái ngưỡng 25 này cũng được. Đừng nguỵ biện rằng mình bận kiếm tiền, mình có chí và sẵn sàng đâm đầu vào làm việc 24/7 mà không có thời gian để yêu đương, bởi tuổi trẻ mà đã làm không biết đến ngày mai là "xác định" mất cả một phần cuộc sống đấy. Nếu bạn vẫn bảo rằng "trái tim còn trinh" thì nên về phòng, đóng cửa lại, nhìn vào gương và tự hỏi bản thân sống sao để không ai yêu đi là vừa.

Hãy yêu, để biết rằng mình còn nhiều thứ phải trưởng thành hơn nữa, phải cố gắng hơn nữa để hoàn thiện bản thân. Bởi khi yêu, đó không phải chỉ là quá trình nỗ lực phấn đấu cho chính mình, mà còn là nỗ lực thay đổi mình vì một con người khác, hoàn thiện mình vì một tương lai khác. Tự dưng bạn sẽ học được cách trở nên có trách nhiệm hơn, và trách nhiệm là thứ cần có cho cuộc sống gia đình sau này hay cả sự nghiệp của chính bạn.

Hay như nguời ta nói: "An cư lạc nghiệp", ngoài việc phải có chỗ ở ổn định thì song song phải có một gia đình ấm êm, lúc đó sự nghiệp mới thăng tiến. Hãy kết hôn đi, rồi bạn sẽ có thêm một lý do nữa để cố gắng mỗi ngày. Lý do đó chính là mái ấm nhỏ của chính bạn đấy.


Tóm lại, tuổi 25 là tuổi không cần phải bắt buộc có nhiều tiền trong tay, nhưng phải có nhiều trải nghiệm và vốn sống. Tiền có thể không bắt buộc phải ở trong hình dạng từng lớp Polyme mỏng dính cột bằng dây chung xếp chồng chất lên nhau, mà có thể được hiện hữu trong chính những gì mà mình thu được trong quá trình lớn lên.

Mà khi đã chuẩn bị đủ trải nghiệm và tri thức, chỉ cần cố gắng thực sự, thì tuổi 30 sẽ là một món quà đầy giá trị!

Một vài tấm gương thành công ở tuổi 25

"Tiền chưa bao giờ là động lực đối với tôi, trừ việc đây chính là cách để tôi ghi điểm. Bởi sự phấn khích thực sự sẽ đến từ quá trình tham gia cuộc chơi" - Donald Trump.
"Với tinh thần của một samurai, tôi thà mổ bụng tự sát còn hơn thất bại" - Elon Musk.
"Chính sách của chúng tôi là thử nghiệm mọi thứ có thể, vậy nên thất bại này cũng rất đáng để ăn mừng" - Eric Schmidt.
"Nếu không muốn bị chỉ trích thì đừng bao giờ làm điều gì mới" - Jeff Bezos.
"Hãy luôn tỏ ra tự tin, ngay cả khi bạn không thấy thế" - Larry Ellison.
"Thành công không bao giờ nên nằm cuối danh sách những điều cần làm của bạn - Marissa Mayer.
"Hãy làm việc như thể có ai đó đang dành 24 giờ/ngày để lấy đi mọi thứ của bạn" - Mark Cuban.
"Hãy hành động nhanh và phá vỡ mọi thứ, nếu không bạn vẫn chưa đủ nhanh" - Mark Zuckerberg.
"Nếu ai đó cho bạn một cơ hội ngàn vàng nhưng bạn không chắc mình có làm nổi không, hãy cứ gật đầu và sau đó học cách làm cũng chưa muộn" - Richard Branson.
"Hoàn thành sẽ tốt hơn hoàn hảo. Hoàn hảo luôn là một kẻ thù lớn" - Sheryl Sandberg.
"Thời gian của mỗi người là có hạn, vậy nên đừng cố sống cuộc sống của người khác" - Steve Jobs.
"Nếu cứ tiếp tục mua những thứ không cần thiết thì bạn sẽ sớm phải bán những thứ cần thiết" - Warren Buffett.
Xàm Xí Đú t/h.

Làm chủ bản thân mình: Gió lớn không lay chuyển được núi cao!

Nếu như có ai đó nói những lời khiến bạn bị tổn thương, phê bình hay hạ nhục bạn thì bạn sẽ phản ứng thế nào? Bạn sẽ nổi trận lôi đình, hỏa khí bừng bừng mắng lại người ta, bạn sẽ kìm nén cơn giận xuống hay sẽ ung dung bỏ qua? Câu chuyện về Đức Phật dưới đây sẽ cho chúng ta một bài học sâu sắc để giữ vững tâm tính và làm chủ bản thân mình.


Một hôm, Đức Phật đang trên đường đi hóa duyên thì ngang qua một ngôi làng, đột nhiên có một toán người kéo đến tìm Ngài và nói những lời hết sức vô lễ thậm chí rất xấu xa bẩn thỉu. Đức Phật chỉ im lặng lắng nghe, sau khi họ nói xong mới ôn tồn bảo: “Cảm ơn các vị đã tới tìm tôi, nhưng tôi đang có việc phải đi ngay, người dân làng bên còn đang đợi tôi, tôi phải đến đó đã. Ngày mai khi xong việc tôi sẽ có đủ thời gian, lúc đó nếu như các vị còn điều gì muốn nói với tôi thì chúng ta sẽ gặp lại nhau được không?”.

Toán người sau khi nghe xong thì không tin nổi vào tai mình, họ đồng loạt kinh ngạc: Chuyện gì xảy ra với người này vậy? Một người trong số đó liền hỏi Đức Phật: “Chẳng lẽ ông không nghe thấy chúng tôi nói gì sao? Chúng tôi nói ông không ra gì cả, vậy mà ông không phản ứng gì hết.”.

Đức Phật nói: “Nếu các vị muốn tôi phản ứng lại thì quá muộn rồi, các vị phải quay về mười năm trước thì mới thấy được tôi phản ứng. Nhưng mười năm nay tôi đã không còn bị người khác điều khiển, tôi không còn là một nô lệ nữa, tôi là chủ của bản thân mình. Tôi chỉ dựa vào việc mình cần làm chứ không chạy theo phản ứng của người khác.”.

Đúng vậy! Chỉ cần là đang làm việc mà bản thân cần làm, nếu như có người tức giận hay sỉ nhục bạn thì đó chẳng qua là vấn đề của anh ta. Bởi vì anh ta muốn nói thế nào, muốn làm ra sao thì đó là đạo đức tu dưỡng của anh ta, bạn có thể làm được gì sao?

Trong cuộc sống hàng ngày, bạn nhất định sẽ gặp phải những chuyện trái ý hoặc nhận được những lời lẽ khó nghe. Phản ứng của bạn trước những mâu thuẫn chính là tấm gương phản chiếu nội tâm bên trong bạn. Có những người tâm như ngọn cỏ đầu tường, hễ gió thổi về tây thì ngả về tây, gió thổi về đông thì lập tức ngả về đông, cứ luôn bị ngoại cảnh chi phối mà không sao làm chủ được mình. Họ khi phải đối mặt với mâu thuẫn hoặc khi bị sỉ nhục thì không thể giữ được bình tĩnh và lập tức tranh đấu với đối phương, hành động của đối phương quyết định phản ứng của họ, họ đã vô tình trở thành nô lệ của người khác. Nhưng để có thể bất động trước ngoại cảnh và làm chủ bản thân là cả một quá trình tu dưỡng lâu dài, không tự nhiên mà làm được. Nếu như bạn có ý thức rèn giũa bản thân, học cách khoan dung nhẫn nại, luôn suy nghĩ tích cực và thiện tâm với người khác, thì nhất định có một ngày bạn sẽ làm được. Khi ấy, tâm của bạn không còn là ngọn cỏ - gió vừa thổi tới đã vội vàng lay động, mà tâm của bạn sẽ vững chãi như ngọn núi kia – dù là ngọn gió nào cũng không thể lay chuyển được!

Xàm Xí Đú t/h - Theo Mạng thư viện.

Yêu thì yêu, nhưng tiền ai nấy giữ

Tiền là thứ nhạy cảm, dễ dẫn đến những hệ lụy không hay, nhất là trong chuyện tình cảm. Vì thế mà cũng không có gì là lạ khi hiện nay nhiều bạn trẻ đang yêu có quan điểm: "Tình có thể trao hết, nhưng tiền ai nấy giữ".


Tình có thể trao hết, nhưng tiền phải giữ lại

Cuộc sống hiện đại, không ít cặp yêu nhau sống chung, làm chung, hợp tác mở công ty, xài chung tiền dù chưa đi đến hôn nhân. Rồi một ngày không đẹp trời, tình yêu vỗ cánh bay và tiền bạc cũng vì thế mà bay theo.

Tình đối đầu với tiền

Bạn Đài Trang (đường Nguyễn Ảnh Thủ, Trung Chánh, Hóc Môn, TP.HCM) chia sẻ câu chuyện của mình: “Chúng tôi dự định cuối năm sẽ cưới. Tính tôi không được kỹ lưỡng nên hai đứa thống nhất là ảnh giữ tiền. Mới đây, ảnh chia tay tôi với lý do không hợp nhau. Tôi hỏi vậy tiền anh giữ thì sao. Ảnh nói tiền đó là của ảnh chứ của tôi hồi nào, tôi đưa cho ảnh có ai làm chứng không... Tôi nghẹn họng... Mất tiền còn kiếm lại được, niềm tin của tôi vào đàn ông không biết làm sao mà phục hồi bây giờ”.

Câu chuyện của Đài Trang làm không ít bạn bè cô giật mình nhìn lại. Khu vực cô cư trú có nhiều công nhân may và cô cũng có nhiều bạn làm nghề này. Hồng Thủy (công nhân may đồ thun) dở khóc dở mếu: “Có bao nhiêu tiền dành dụm chung đặng cưới nhau, ảnh lấy cho nhà ảnh hết. Rồi ảnh nói xin lỗi, còn thương ảnh thì thương, mà không thương nữa, không lấy ảnh nữa thì để ảnh làm kiếm tiền trả em...”. Ít ra Hồng Thủy còn may mắn hơn Trang một chút...

Không chỉ có các bạn nữ đau đầu vì trót giao tiền cho đàn ông giữ, cánh mày râu cũng nhức đầu không kém về việc này. Minh Tấn (giám đốc kinh doanh, quận 9) chia sẻ: “Chúng tôi góp vốn mở công ty cổ phần cùng với một người bạn nữa. Cô ấy vừa là giám đốc lại vừa là chủ tịch hội đồng quản trị. Tài khoản công ty là của chung. Lợi nhuận mang về cũng của chung, nên tôi không lấy gì cho riêng mình. Tôi chỉ lo cắm cúi đi kiếm khách hàng về... Đùng một cái, cổ tuyên bố chia tay. Sau tám năm gầy dựng, thương hiệu công ty mới có chút vị trí trong lòng khách hàng, nhưng cổ không cho tôi sử dụng để làm việc. Tôi đòi lấy tiền của khách hàng làm việc với mình trong tài khoản thì cổ giữ con dấu, không chịu đóng mộc, ký tên. Những tài sản của công ty mua thì cổ sử dụng mà không hề nói gì đến việc chia lại cho tôi... Tôi vừa đề nghị luật sư ủy quyền yêu cầu kiểm toán công ty và triệu tập cổ đông để làm cho ra lẽ mọi việc. Tôi tin pháp luật sẽ ủng hộ mình lấy lại cái gì của mình nhưng tôi vẫn rất buồn. Tình cảm tan vỡ, người ta có thể đối xử với nhau tệ hại vậy sao!”.


Tình cho hết, tiền giữ lại?

Những rắc rối xung quanh việc yêu nhau xài chung tiền, đưa người khác giữ hoặc hợp tác mở công ty như trên đã và đang xảy ra rất nhiều trong cuộc sống hôm nay. Chính vì vậy mà không ít bạn trẻ đã quyết định: tình cho hết, tiền giữ lại. Yêu thì yêu, mà thủ thì thủ, tình thì trao nhau, tiền thì của ai nấy giữ. Với những người đã “nếm trái đắng của việc lẫn lộn tiền bạc - tình cảm” thì tiền ai nấy giữ là phương châm số một của họ. Đài Trang khẳng định: “Tôi sợ rồi, giờ tiền ai nấy giữ thôi. Có gì mình mất tình cũng còn tiền. Mất cả tình lẫn tiền dễ tuyệt vọng lắm”.

Luật sư Ngô Việt chia sẻ: “Tôi có nhận làm đại diện pháp lý do một số thân chủ ủy quyền trong việc đòi tài sản đã đóng góp vào quỹ/công ty chung. Những trường hợp dính đến kinh doanh hợp tác khi đang yêu và rã công ty khi chia tay thường là những ca nhức đầu nhất. Vì người trong cuộc hành xử nhiều lúc rất lạ lẫm và không theo một trật tự pháp luật nào cả, dẫn đến phần thiệt thòi thường thuộc về những người quá đỗi tin tưởng vào đối tác cũng là người yêu của mình...”.

Chàng luật sư này cũng khuyên bạn trẻ là yêu thì cứ yêu hết mình, nhưng hãy cân nhắc trước khi giao hầu bao cho người khác giữ. Mà nếu có giao thì hãy nhớ lấy... chứng từ hóa đơn để mai mốt còn đòi...

Ý kiến trái chiều: Nếu đã yêu thì phải tin

Không phải bạn trẻ nào cũng đồng tình với việc yêu hết mình, tiền giữ lại này. Anh M.C (Webmaster của công ty An Chi Phương) bày tỏ quan điểm: “Theo tôi, trong tình yêu thì không nên dùng vật chất để cân đong đo đếm. Tôi thấy nếu đã muốn gắn bó với nhau trọn đời thì nên góp gạo nấu chung, và ai là người kỹ lưỡng thì giao người đó giữ tiền”.

Đồng quan điểm, bạn Ngọc Thảo (quận 12) khẳng định khá cực đoan: “Yêu mà tính toán vậy thì còn gì là lãng mạn. Nếu đã yêu thì phải tin. Còn nếu mình có bị phản bội niềm tin, bị lấy tiền chẳng hạn, thì mình nên... vui vì ít ra đó cũng là thuốc thử của tình yêu!”.

Xem ra cuộc tranh luận có nên yêu hết mình mà tiền vẫn rạch ròi chưa có hồi kết. Thôi thì cứ Forever Alone như Ad cho khỏe người muahahahaha...



Xàm Xí Đú t/h - Theo Tuổi Trẻ.